Tại sao tình dục lại thú vị?

Cuốn sách “Tình dục thuở hồng hoang” lập luận rằng việc các xã hội cả phương Tây lẫn phương Đông tôn thờ các cuộc hôn nhân độc thê và tính chung thủy trọn đời về căn bản là không phù hợp với bản chất con người. Tác phẩm đã đưa ra minh chứng về bản tính lang chạ bẩm sinh của chúng ta bằng cách khám phá lịch sử và quá trình tiến hóa của tính dục con người, trong đó tập trung mạnh vào tổ tiên linh trưởng và Cách mạng nông nghiệp.

Vậy, bạn đã quan hệ với bao nhiêu người trong đời?
Liệu bạn có thể đếm trên một bàn tay? Hay bạn cần phải lấy bút và giấy để tính toán?

Trong trường hợp nào đi nữa, khả năng cao là con số bạn nghĩ ra sẽ thấp hơn nhiều thành tích trung bình của ông tổ săn bắn hái lượm của ta.

Trước khi con người phát minh ra nền nông nghiệp 10,000 năm trước đây, chúng ta sống trong những bộ lạc du canh du cư, săn bắn hái lượm. Những xã hội này có dân số rất nhỏ, thường không vượt quá 150 người. Trong những tập hợp khăng khít như thế này, nghĩa vụ chia sẻ thức ăn, chỗ ở và trách nhiệm chăm sóc trẻ em là nhân tố sống còn cho sự tồn tại của cá nhóm nói chung và các thành viên nói riêng.

Tình dục cũng được coi là của chung và cả người nam lẫn nữ đều tham gia giao cấu với bất cứ ai họ thấy thích. Nói cách khác, đây là hệ thống giao phối đa phu-đa thê, và nó là một phương pháp hiệu quả để giúp mọi người thư giãn, hòa đồng và vui vẻ hợp tác.

Phần lớn những xã hội kiểu đó đã tàn lụi từ lâu. Tuy nhiên, di sản lăng nhăng của họ vẫn đọng lại trong các nền văn hóa con người từ thời đó tới nay.

Từ khi cuộc cách mạng nông nghiệp bắt đầu, rất nhiều nền văn hóa và tôn giáo đã cố gắng làm giảm bớt ham muốn tình dục của con người và cổ súy cho chế độ đơn phu-đơn thê, thông qua những bộ quy tắc ứng xử và trừng phạt nghiêm ngặt đối với các hành vi tình dục bừa bãi. Tuy nhiên, bản năng tình dục của con người không vì thế mà mất đi.

Ví dụ, người La Mã coi đơn phu-đơn thê – mẫu hình kết đôi tình dục trọn đời giữa vợ và chồng – là phi tự nhiên, kể cả trong hôn nhân. Bởi thế, chuyện cô dâu tham gia vào các bữa tiệc tình dục trước khi đám cưới diễn ra là phong tục của họ để xoa dịu Bà mẹ tự nhiên vì cô gái đã chọn sống một cuộc đời phi tự nhiên (độc phu).

Và ngày nay, ta vẫn thấy một số bộ lạc còn thực hành nghi lễ trên. Ví dụ, người Warao ở Venezuela và Guyana tham gia vào những nghi lễ cho phép người lớn có thể tạm đình chỉ mối quan hệ chính thức của họ để có thể giao cấu với bất cứ ai họ muốn.

Nếu bạn đã từng nghe những cuộc trò chuyện phiếm trên truyền thông, bạn sẽ biết, trong thế giới phương Tây, mọi người thực sự muốn biết chắc người cha thực sự của mình là ai.

Nhưng trong một số bộ lạc tại châu Phi, trách nhiệm nuôi trẻ được chia sẻ giữa nhiều người đàn ông – kể cả vào thời điểm thụ thai. Ví dụ bộ lạc Ache tin rằng có 4 loại bố trong mỗi đứa trẻ: người “đút vào”, người “khuấy lên”, người “rút ra”, và cung cấp “tinh chất” cho đứa trẻ. Vì vậy, phụ nữ Ache được khuyến khích quan hệ và sưu tập tinh dịch từ nhiều trai tráng.

Với bộ lạc này, tình phụ tử được chia đều và tình một đêm rất có ích có sự phát triển bền vững của cả làng.

Bởi vì tổ tiên của ta quan hệ rất lăng nhăng và không có hiểu biết khoa học về quá trình mang thai, họ không có cách nào biết được cha đứa trẻ thực sự là ai. Vì vậy, mỗi người đàn ông đều có thiên hướng chăm sóc và nuôi dưỡng mỗi đứa trẻ, một gánh nặng được chia đều cho cả nhóm. Do đó, đồ ăn và các lợi ích khác cũng được phân phối đều, nâng cao khả năng sống sót cho mỗi đứa trẻ được sinh ra.

Tình dục lăng nhăng nâng cao tình đoàn kết trong nhóm, bởi vì nó thường khiến những người tham gia đều hạnh phúc, vui vẻ và thân thiện hơn. Hóoc môn oxytocin chịu trách nhiệm chính cho hiện tượng này: đôi khi được gọi là “bổng lộc trời cho,” nó được tiết ra trong lúc quan hệ và sản sinh ra cảm giác gần gũi và yên bình.

Nhưng đợi chút đã. Nếu ai cũng hạnh phúc khi ngủ giường nhà người khác và chia sẻ trách nhiệm nuôi con là một ý tưởng vĩ đại, thế nào mà chúng ta lại sống trong các mối quan hệ cặp đôi đơn phu-đơn thê rối loạn chức năng và lên án tình dục bữa bãi như hôm nay?

Lý do là chính nghề nông đã làm hủy hoại hoạt động tự do tình dục.

Mặc dù người ta vẫn bảo nhau rằng nền nông nghiệp là một cuộc đại nhảy vọt của loài người, rất nhiều các nhà khoa học ngày này tin rằng nó là thảm họa tồi tệ nhất mà con người phải gánh chịu. Khi ta bắt đầu trồng cấy và thuần hóa động vật, khẩu phần ăn mới, nghèo dinh dưỡng không chỉ phá hủy sức khỏe của ta mà còn ảnh hưởng xấu đến thói quen tình dục và xã hội: nông nghiệp tạo điều kiện cho những tật xấu như chiếm hữu, ghen tị và tham lam trở nên phổ biến và nghiêm trọng.

Trước khi trồng cấy, sống đời nay đây mai đó, tổ tiên của ta không có gì nhiều để mà phải tham lam. Họ chia sẻ bất cứ thức ăn gì kiếm được để không lãng phí, và bởi vì họ liên tục di chuyển, họ không tự làm khổ mình với những vật dụng không cần thiết.

Nhưng làm nông đã tạo điều kiện cho con người định cư, sống cố định một chỗ, kèm theo đó là khái niệm sở hữu và tài sản. Do đó, lần đầu tiên trong lịch sử, sự phân hóa giàu nghèo xuất hiện, và các vấn đề xã hội như đói ăn và chiến tranh nổi lên.

Khi lòng tham của con người được kích hoạt, các hoạt động tình dục và vị thế người phụ nữ phải gánh chịu hậu quả lớn. Ý tưởng chiếm hữu và nối theo là ghen tị, nhanh chóng mở rộng sang các mối quan hệ tình dục và gia đình.

Đối với những địa chủ, họ cần biết chắc con cái của mình là ai để có thể truyền lại tài sản của mình sau khi mất. Và cách duy nhất để người nông dân có thể đảm bảo thân phận làm cha của mình là buộc vợ phải thủy chung, bằng cách chế giễu trước công chúng, đánh đập hoặc dùng các thể chế luật pháp như hôn nhân.

Ngoài ra, khi nam giới cai quản hết việc đồng áng, những kĩ năng của phụ nữ như hái lượm trở nên thừa thãi, và vai trò của họ dần dần chỉ còn giới hạn trong việc chăm sóc con cái. Khi thiên chức của mẹ chỉ gói gọn trong việc tề gia nội trợ, một ý tưởng hiện đại nảy sinh, cho rằng ham muốn tình dục của nữ giới thấp hơn nam – một điều hoàn toàn không chính xác.

Ngược lại, mức độ thèm khát tình dục ở nữ giới cũng cao như nam và thậm chí còn phức tạp hơn

Nhờ giáo dục và giáo điều, ta thường tin rằng đàn ông thèm khát tình dục nhiều hơn phụ nữ – một niềm tin phản ánh quan niệm cố hữu khi coi đoan trang kiểu cách và e thẹn là tính cách nổi bật của nữ giới.

Nhưng chúng có thực sự đúng hay không?

Không đúng chút nào. Trên thực tế, dục tính của nữ mạnh không khác gì người nam – và có lẽ còn hơn.

Trong một nghiên cứu gần đây, một nhóm nam và một nhóm nữ, cả dị tính lẫn đồng tính, được yêu cầu xem một vài bộ phim người lớn và xác định xem mình bị kích dục tới cấp độ nào. Trong khi xem, các nhà khoa học sẽ gắn các điện cực để đo lưu lượng máu chảy về cơ quan sinh dục, xác định xem những người tham gia bị hưng phấn về mặt sinh học đến đâu.

Kết quả ra sao? Nữ giới trải nhiệm cảm giác hưng phấn thể xác nhiều như nam.

Bất chấp những phát hiện như trên, ham muốn tình dục của nữ giới vẫn bị ngăn cấm bởi áp lực xã hội.

Ví dụ, cũng trong nghiên cứu đó, mặc dù nữ giới cũng bị kích thích không khác gì nam, họ cố gắng giảm nhẹ sự kích thích đó khi được yêu cầu mô tả cảm xúc hiện tại. Nói cách khác, họ hiểu chính xác những gì xã hội kì vọng vào họ (sự đoan trang – ngoan) và vì vậy điều chỉnh hành vi của mình cho phù hợp.

Nghiên cứu này chỉ ra rằng các ham muốn của nữ giới đa dạng hơn nam, ví dụ phụ nữ bị kích thích bởi rất nhiều thứ; tuy nhiên, họ vẫn có thể kiềm chế ngọn lửa tình trong mình dễ dàng hơn.

Nghiên cứu này cho thấy cả nam lẫn nữ đều tiến hóa là một sinh vật lang chạ, điều khiến bạn có thể tự hỏi lịch sử tiến hóa nào đã dẫn đến xu hướng này?

Chuyên gia Đinh Thái Sơn

 

0 replies

Leave a Reply

Want to join the discussion?
Feel free to contribute!

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *